Có lần, ở một vùng đất xa xôi nọ, có một cậu bé mình mẩy lấm lem ngồi trên mặt đất nhìn chăm chăm vào một cây đèn móp méo mà cậu đang giữ chặt giữa hai đầu gối. Tuy cáu bẩn, cũ kỹ và biến dạng nhưng cây đèn dường như vẫn giữ được vẻ đẹp nguyên thủy của nó và ẩn chứa một sức mạnh huyền bí. Cậu bé xoa nhẹ tay vào cây đèn và nó dần dần ấm lên. Aladdin– tên của cậu bé– đưa tay sờ theo dòng chữ được khắc trên thân đèn; hơi khó đọc vì bụi bẩn bám chặt. Cậu dùng tay áo lau thật sạch và đọc được dòng chữ:
“Hãy ra lệnh và lời yêu cầu sẽ được thực hiện”.
Khi Aladdin vừa dứt lời, cây đèn trong tay cậu bỗng lắc lư dữ dội. Aladdin co người lại vì sợ. Rồi cậu nghe thấy một giọng nói vang lên:
– Cậu là ai? Cậu gọi tôi đến có việc gì?
Giọng nói lạ vừa dứt, cây đèn trong tay Aladdin bỗng bốc khói ngùn ngụt. Những vòng khói đa sắc như cầu vồng tỏa ra xung quanh cậu. Aladdin cảm thấy mình như đang được nhấc bổng lên không trung.
– Tôi đang ở đâu đây, chuyện gì đang xảy ra thế này?– Aladdin hét lớn.
– Cậu đang ở bên tôi. Tôi là Thần đèn đây. Chính cậu vừa gọi tôi đến kia mà. Tôi đến đây để thực hiện mọi mệnh lệnh của cậu.
– Tôi chỉ có một mong muốn thôi, đó là được nhận lại thân phận và giá trị thật của mình. Dù chỉ là tên ăn mày nhưng tôi vốn là một hoàng tử. Nếu được công nhận thì tất cả châu báu của vương quốc này đều thuộc về tôi.– Aladdin trả lời.
– Cậu thật sự muốn mọi người nhận ra giá trị thật của mình chứ?– Thần đèn hỏi lại.
– Tất nhiên là vậy.
– Ước muốn của cậu là mệnh lệnh đối với tôi. Nhưng trước hết, cậu hãy ngồi xuống đây đã. Tôi sẽ kể cho cậu nghe một câu chuyện và tôi tin là sau khi nghe xong, cậu sẽ biết cách đề ra yêu cầu cũng như đạt được chúng. Tôi sẽ gọi thêm một vài người bạn đến nữa. Họ sẽ chia sẻ với chúng ta nhiều câu chuyện rất thú vị. Hãy nhìn vào cây đèn và lắng nghe những câu chuyện ấy nhé.
Đọc tiếp >>
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét